Mộ Sầu
trừ khi ngươi là thiên sứ
đừng bao giờ hỏi tại sao
ta ngồi chong đèn lữ thứ
chiêu hồn viết khúc mộ sầu
trừ khi ngươi là vó câu
đừng bao giờ buông cương vội
lòng ta chẳng biết về đâu
giữa đời mù sương vạn lối
trừ khi ngươi là vết thương
đừng bao giờ nghe nhức nhối
hận thù vết cắt còn bương
yêu thương rịt hoài đã mỏi
trừ khi ngươi là thơ ta
đừng đi ngang vùng hủy diệt
trước sau một đời cũng qua
tội chi ngắm nhìn bi thiết
ơi này thiên sứ vó câu
mang theo vết thương về đâu
mà còn dư âm hủy diệt
thẩm sâu dưới đáy mộ sầu!
Cao Nguyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét