Đóa Cỏ Thơm
Bóng câu qua cửa sổ. Thời gian thoáng qua, thoáng qua. Tuổi già ngồi đếm từng sat-na và tuổi trẻ đếm bằng những mùa hoa. Có buồn, có vui nhưng mà đẹp. Nếu không đẹp, ai chịu khó ngồi đếm để được dịp chúc nhau còn những bóng câu chưa qua cửa thời gian và mừng thấy mình còn hiện hữu .
Không bi quan và cũng không lạc quan với cách tính trung dung thì tất cả đã vô cùng và đang vô tận trên đường đi về trước, vào sau . Gần hay xa kể chi, miễn còn sức, Xuân Thì vẫn đó, trên cả bốn mùa chẳng thiếu hoa khai. Ngay cả mùa Đông nơi vùng Đông Bắc Mỹ, đẹp ơi hoa tuyết trắng tuyệt vời chờ Xuân đến với Đào hồng rực rỡ .
Cảnh sắc của đất trời và lòng người phối hợp với thời gian tạo chu trình duyên khởi vào chữ nghĩa cho những đóa hoa Cỏ Thơm nở đẹp bốn mùa . Mỗi đóa nghĩa lung linh từng cánh chữ, nhụy hồng tâm vạn ý đẹp vô cùng .
Tôi yêu từng đóa Cỏ Thơm của mỗi mùa . Tùy theo tiết trời nóng lạnh mà màu hoa chuyển đổi thích nghi với mạch đời Đất Nước . Lời ý lung linh dòng hồi tưởng nguồn xưa, chuyển tải tin yêu vào nụ biếc mùa sau .
Sự nhập đề lung khởi trên đây có làm bạn mỉm cười không đấy ? Cầu cho còn những nụ cười trên môi những người bạn Cỏ Thơm . Nhớ có lần tôi nói đùa với chị Ngọc Dung trong lần họp mặt: Nơi nào có Cỏ Thơm là có tôi . May thay, điều nói đùa là sự thật.
Mỗi lần Xuân đến, những người bạn đếm tuổi Cỏ Thơm . Năm 2012, Cỏ Thơm tròn mười bảy tuổi, tuổi của trăng tròn nhất nên niềm tin và hy vọng cũng sáng nhất về một Việt Nam tự do, dân chủ và thịnh vượng .
Trong niềm vui hàn huyên sẽ không thiếu những dòng hồi tưởng vừa buồn, vừa đẹp. Buồn nhớ lúc tiễn bạn cùng thời vào cõi vĩnh hằng như các anh Vương Đức Lệ, Hoàng Trùng Dương, Trịnh Hưng … Hoặc nhớ lúc chào tạm biệt anh Đỗ Bình, Lê Mộng Nguyên về lại Paris sau mấy ngày thăm hoa đào nở ở Washington.DC vào mùa Xuân 2008 .
Tiễn biệt hay tạm biệt đều lưu lại nét đẹp của ân tình chữ nghĩa và thanh âm của dòng nhạc quê hương thắm tình non nước . Trong dòng hồi tưởng những kỷ niệm buồn mà đẹp, tôi nhớ đã viết lời chào tiễn biệt Hoàng Trùng Duong:
… Bạn cùng thời bỏ ta đi
Về bên kia núi còn gì để vui
biệt ly lời ý ngậm ngùi
áng thư gát bút bồi hồi cố nhân …
Với nhạc sĩ Trịnh Hưng, anh ra đi nhưng chữ nghĩa và âm hưởng nhạc của anh vẫn thong dong lan tỏa trong cõi đi, về . Vẫn Tôi Yêu – Lúa Mùa Duyên Thắm trên cánh đồng bát ngát quê hương . Vẫn bạn anh gần xa bùi ngùi luyến nhớ:
… đã như mới đó không gì
chỉ còn chữ nghĩa lầm lì cuộc chơi
ra đi, ở lại
đất
người
có không, không có
còn khơi chi buồn!...
Phải, còn khơi chi buồn! Tôi nhủ tôi cứ lầm lì cuộc chơi với chữ nghĩa. Vãi chữ lên trời, chữ rơi xuống đất. Ở đâu có bạn ta, sợ chi ý lời chẳng thấm. Miễn sao mình còn vì Đất, vì Người mà gởi gấm yêu thương.
Bạn đi rồi bạn đến. Tháng 4 năm 2008, anh Đỗ Bình và anh Lê Mộng Nguyên đến thặm, bằng hữu chào đón các anh với sự hân hoan như Mùa Xuân Vỗ Cánh. Khi chào tạm biệt hai anh trở về Paris, tôi buông lời trách nhẹ:
… sao không về tháng Giêng
sao không về tháng Chạp
mà về giữa tháng Tư
tháng nụ cười se thắt …
Bạn biết rồi, trong cảnh đẹp hoa đào đang rộn nở, cũng là lúc dòng hồi tưởng hiện lên tháng Tư buồn:
… nỗi buồn như sóng chao
xô mạn thuyền thuở nọ
thuở mình đi ngược gió
Quê Hương ở đằng sau!
Ôi quê hương! Sau 37 mùa Xuân, mỗi tháng Tư về lòng người viễn xứ vẫn buồn.
Buồn bởi Sài Gòn Mưa Vẫn Rơi, dòng nước mưa như dòng nước mắt rơi xuống Sài Gòn thân yêu của những người dân Việt đã có một thời để yêu rồi đành đoạn nhận chịu một thời để chết bởi những đòn thù .
Trong nỗi buồn dằng dặc của tháng Tư, tôi lại ước mong phải chi có một lực lượng từ triệu triệu con tim đập theo lẽ phải, đập theo hướng tới của mặt trời và của tuổi trẻ khởi sóng triều dâng làm nên một chuyển mùa, xóa sạch tai ương cho quê hương giàu đẹp.
Từ nỗi khát khao sự chuyển mùa, tôi thèm viết một tình khúc sờn hà để cám ơn những tấm lòng chữ nghĩa vì quê hương, vì dân tộc mà dấn thân vào cuộc phục hưng nền nhân bản Việt Nam.
Hy vọng lại vươn lên theo nắng Xuân về trên những Đóa Cỏ Thơm.
Maryland, Xuân 2012
Cao Nguyên
Tác phẩm:
Tôi Yêu – Lúa Mùa Duyên Thắm / Nhạc Sĩ Trịnh Hưng
Mùa Xuân Vỗ Cánh / Nhạc Sĩ Lê Mộng Nguyên
Sài Gòn Mưa Vẫn Rơi / Nhà Văn Phong Thu
Chuyển Mùa / Nhà Văn Trương Anh Thụy
Bóng câu qua cửa sổ. Thời gian thoáng qua, thoáng qua. Tuổi già ngồi đếm từng sat-na và tuổi trẻ đếm bằng những mùa hoa. Có buồn, có vui nhưng mà đẹp. Nếu không đẹp, ai chịu khó ngồi đếm để được dịp chúc nhau còn những bóng câu chưa qua cửa thời gian và mừng thấy mình còn hiện hữu .
Không bi quan và cũng không lạc quan với cách tính trung dung thì tất cả đã vô cùng và đang vô tận trên đường đi về trước, vào sau . Gần hay xa kể chi, miễn còn sức, Xuân Thì vẫn đó, trên cả bốn mùa chẳng thiếu hoa khai. Ngay cả mùa Đông nơi vùng Đông Bắc Mỹ, đẹp ơi hoa tuyết trắng tuyệt vời chờ Xuân đến với Đào hồng rực rỡ .
Cảnh sắc của đất trời và lòng người phối hợp với thời gian tạo chu trình duyên khởi vào chữ nghĩa cho những đóa hoa Cỏ Thơm nở đẹp bốn mùa . Mỗi đóa nghĩa lung linh từng cánh chữ, nhụy hồng tâm vạn ý đẹp vô cùng .
Tôi yêu từng đóa Cỏ Thơm của mỗi mùa . Tùy theo tiết trời nóng lạnh mà màu hoa chuyển đổi thích nghi với mạch đời Đất Nước . Lời ý lung linh dòng hồi tưởng nguồn xưa, chuyển tải tin yêu vào nụ biếc mùa sau .
Sự nhập đề lung khởi trên đây có làm bạn mỉm cười không đấy ? Cầu cho còn những nụ cười trên môi những người bạn Cỏ Thơm . Nhớ có lần tôi nói đùa với chị Ngọc Dung trong lần họp mặt: Nơi nào có Cỏ Thơm là có tôi . May thay, điều nói đùa là sự thật.
Mỗi lần Xuân đến, những người bạn đếm tuổi Cỏ Thơm . Năm 2012, Cỏ Thơm tròn mười bảy tuổi, tuổi của trăng tròn nhất nên niềm tin và hy vọng cũng sáng nhất về một Việt Nam tự do, dân chủ và thịnh vượng .
Trong niềm vui hàn huyên sẽ không thiếu những dòng hồi tưởng vừa buồn, vừa đẹp. Buồn nhớ lúc tiễn bạn cùng thời vào cõi vĩnh hằng như các anh Vương Đức Lệ, Hoàng Trùng Dương, Trịnh Hưng … Hoặc nhớ lúc chào tạm biệt anh Đỗ Bình, Lê Mộng Nguyên về lại Paris sau mấy ngày thăm hoa đào nở ở Washington.DC vào mùa Xuân 2008 .
Tiễn biệt hay tạm biệt đều lưu lại nét đẹp của ân tình chữ nghĩa và thanh âm của dòng nhạc quê hương thắm tình non nước . Trong dòng hồi tưởng những kỷ niệm buồn mà đẹp, tôi nhớ đã viết lời chào tiễn biệt Hoàng Trùng Duong:
… Bạn cùng thời bỏ ta đi
Về bên kia núi còn gì để vui
biệt ly lời ý ngậm ngùi
áng thư gát bút bồi hồi cố nhân …
Với nhạc sĩ Trịnh Hưng, anh ra đi nhưng chữ nghĩa và âm hưởng nhạc của anh vẫn thong dong lan tỏa trong cõi đi, về . Vẫn Tôi Yêu – Lúa Mùa Duyên Thắm trên cánh đồng bát ngát quê hương . Vẫn bạn anh gần xa bùi ngùi luyến nhớ:
… đã như mới đó không gì
chỉ còn chữ nghĩa lầm lì cuộc chơi
ra đi, ở lại
đất
người
có không, không có
còn khơi chi buồn!...
Phải, còn khơi chi buồn! Tôi nhủ tôi cứ lầm lì cuộc chơi với chữ nghĩa. Vãi chữ lên trời, chữ rơi xuống đất. Ở đâu có bạn ta, sợ chi ý lời chẳng thấm. Miễn sao mình còn vì Đất, vì Người mà gởi gấm yêu thương.
Bạn đi rồi bạn đến. Tháng 4 năm 2008, anh Đỗ Bình và anh Lê Mộng Nguyên đến thặm, bằng hữu chào đón các anh với sự hân hoan như Mùa Xuân Vỗ Cánh. Khi chào tạm biệt hai anh trở về Paris, tôi buông lời trách nhẹ:
… sao không về tháng Giêng
sao không về tháng Chạp
mà về giữa tháng Tư
tháng nụ cười se thắt …
Bạn biết rồi, trong cảnh đẹp hoa đào đang rộn nở, cũng là lúc dòng hồi tưởng hiện lên tháng Tư buồn:
… nỗi buồn như sóng chao
xô mạn thuyền thuở nọ
thuở mình đi ngược gió
Quê Hương ở đằng sau!
Ôi quê hương! Sau 37 mùa Xuân, mỗi tháng Tư về lòng người viễn xứ vẫn buồn.
Buồn bởi Sài Gòn Mưa Vẫn Rơi, dòng nước mưa như dòng nước mắt rơi xuống Sài Gòn thân yêu của những người dân Việt đã có một thời để yêu rồi đành đoạn nhận chịu một thời để chết bởi những đòn thù .
Trong nỗi buồn dằng dặc của tháng Tư, tôi lại ước mong phải chi có một lực lượng từ triệu triệu con tim đập theo lẽ phải, đập theo hướng tới của mặt trời và của tuổi trẻ khởi sóng triều dâng làm nên một chuyển mùa, xóa sạch tai ương cho quê hương giàu đẹp.
Từ nỗi khát khao sự chuyển mùa, tôi thèm viết một tình khúc sờn hà để cám ơn những tấm lòng chữ nghĩa vì quê hương, vì dân tộc mà dấn thân vào cuộc phục hưng nền nhân bản Việt Nam.
Hy vọng lại vươn lên theo nắng Xuân về trên những Đóa Cỏ Thơm.
Maryland, Xuân 2012
Cao Nguyên
Tác phẩm:
Tôi Yêu – Lúa Mùa Duyên Thắm / Nhạc Sĩ Trịnh Hưng
Mùa Xuân Vỗ Cánh / Nhạc Sĩ Lê Mộng Nguyên
Sài Gòn Mưa Vẫn Rơi / Nhà Văn Phong Thu
Chuyển Mùa / Nhà Văn Trương Anh Thụy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét