trang sử bi thương
Bốn mươi năm đời qua như giấc mộng
dẫu trên thân thương tích vẫn còn nguyên
hai vết này của Dakto, Tân Cảnh
bốn vết này của An Lộc, Trị Thiên
Mỗi vết thương gồm máu và đất đỏ
trộn Quê Hương vào với xác thân mình
mỗi nhắc nhớ là vết thương đau nhói
mãi mãi còn mưng mủ giữa điêu linh
Cứ nặng trĩu trong lòng dòng huyết lệ
nghẹn ngào nhìn hình ảnh bạn bè xưa
sao vẫn nhớ những tiếng cười ngạo nghễ
trước kẻ thù quên cả cuộc đời mình
Như thế đó - rồi vĩnh hằng mất hút
giữa cuộc đời và giữa những thân thương
bao xương máu đổi bao nhiêu giấy mực
viết cho đời những trang sử bi thương
Vĩnh biệt anh - lòng ta đau như cắt
giờ ngồi đây nhức nhối vết thương xưa
hình ảnh đau thương mãi gần trước mắt
bốn mươi năm như một giấc ngủ trưa
Tỉnh giấc dậy, chạm đáy đời được mất
rưng rưng buồn, dòng nước mắt Việt Nam
Sông Núi đó bỗng nghìn trùng xa cách
Nhớ bạn bè, thương vận nước lầm than!
Cao Nguyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét