Lời giới thiệu
Mỗi khi được nghe một “Hậu Duệ” nói chuyện với “Niên Trưởng” trong những cuộc hội ngộ thân tình của các cựu chiến binh thuộc Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, là mọi người có dịp ngắm lại quá khứ còn thấy mình vinh dự về trách nhiệm đối với Tổ Quốc trong cuộc chiến đấu vì Tự Do Dân Chủ cho quê hương Việt Nam . Đồng thời, mọi người cũng nhìn về tương lai với mong ước đàn em và con cháu của mình tiếp bước đi trên lộ trình cha, anh đã vạch ra từ khởi đầu chí nguyện vì Quê Hương thân yêu mà tận tâm phục vụ .
Trở lại với chuyên đề Từ Niên Trưởng đến Hậu DuệHôm nay, tôi hân hạnh giới thiệu đến quí Chiến Hữu, quí Anh Chị Em và các Bạn Trẻ một "Hậu Duệ" quen tên: Trung Tá Tôn Thất Tuấn với lời phát biểu của anh trong cuộc hội ngộ các cựu chiến binh thuộc Tổng Hội Biệt Động Quân/QL.VNCH tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn ngày 17 tháng 7 năm 2011 .
Trong bài phát biểu có câu chuyện "Cái Bình Trà", tôi nghĩ anh Tôn Thất Tuấn muốn nhắn các bạn trẻ hãy nhớ về Đất từ Nguồn Cội để biết dựng lên cho mình một nhân cách sống xứng đáng với niềm tự hào: Tôi là Người gốc Việt dẫu đang ở đâu trên hành tinh này . Trong nhân cách đó còn thể hiện sự biết ơn tiền nhân với tấm lòng hy sinh vì đại nghĩa . Vì Tổ Quốc Việt Nam quang vinh . Đồng thời cũng nhớ đến Đất nơi mình đang sinh sống và nghĩa vụ mình phải hiến dâng để bảo tồn nền hòa bình, tự do dân chủ và nhân ái . Đất nhờ Người mà tốt đẹp, Người nhờ Đất mà sinh tồn . Tình giữa Người và Đất là nhất quán .
"Người Và Đất" là tiêu đề do tôi đặt cho bài phát biểu . Mong anh Tôn Thất Tuấn niệm tình mà thuận ý .
Trân trọng
Cao Nguyên
***
Lời phát biểu của Trung Tá Tôn Thất Tuấn
Kính thưa quý niên trưởng, kính thưa Chuẩn Tướng Phạm Duy Tất, kính thưa quý chiến hữu Biệt Động Quân (BĐQ) và quý cựu chiến binh (CCB) Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa (VNCH), kính thưa Ban Tổ chức, đại diện quý hội đoàn, quý quan khách cùng toàn thể anh chị em thân mến.
Chân thành cảm ơn anh Phúc đã có lời giới thiệu về cá nhân của tôi. Gia đình tôi và các bạn đồng nghiệp của tôi rất là vinh dự được đến tham dự đêm hội ngộ năm nay của Tổng Hội BĐQ và tôi rất lấy làm hân hạnh được chia sẻ đến quý vị vài quan điểm và nhận định riêng của mình trong bầu không khí chứa chan tình hữu nghị và đoàn kết giữa 2-3 thế hệ trong đêm hôm nay.
Cách đây hơn hai tuần, tôi đã có dịp đến thăm Nghĩa Trang Quân Đội ở Biên Hoà, nên từ khi trở về Mỹ cho đến bây giờ lòng tôi cảm thấy bức rức và càng bồi hồi xúc động trong lể tưởng niệm “vị quốc vong thân” ngày hôm nay, bởi vì tôi đã có thể hình dung được rõ ràng sự hy sinh vô cùng quý báu của bao ngàn chiến sĩ đã vĩnh viễn nằm xuống trong lòng đất mẹ Việt Nam.
Cái bàn thờ cùng với chiếc nón sắt, cây súng và nhang đèn đã nói lên rất nhiều ý nghĩa cao đẹp và sâu sắc, bởi vì nơi đây đã biểu tượng cho một thế hệ oai hùng, kiêu hãnh, đã không ngần ngại hiến dâng những giọt máu cuối cùng của mình để bảo vệ cho nền tự do và hạnh phúc của một dân tộc.
Chúng tôi tin rằng sự hy sinh của những vị anh hùng đã nằm xuống sẽ luôn được những người yêu chuộng tự do mãi mãi tri ơn và chúng tôi cũng cầu xin cho gia đình và thân nhân của những anh linh đó vạn sự an lành.
Ngày hôm qua ở tiền đại hội, tôi đã có dịp tiếp súc với quý chiến hữu BĐQ đến từ nhiều nơi khác nhau và cũng đã được lắng nghe những mẫu chuyện thật dũng cảm của những ngày tháng gian nan đầy thử thách. Với những nét mặt niềm nở khi được gặp lại nhau hôm qua, cùng những tiếng cười nhộn nhịp trong đêm hôm nay, tôi đã thấy đây là phản ảnh thực chất của một binh chủng tràn đầy tình huynh đệ chi binh.
Thật là khó để có thể diễn tả được sự cảm kích mỗi khi tôi nhìn thấy những bộ quân phục hào hùng của quý vị, đặc biệt là những chiếc mũ Nâu trong đêm nay. Nếu tình chiến hữu và lòng trung thành vẫn còn tồn tại được như ngày hôm nay, thì
đây chính là bằng chứng của một binh chủng đã sống trong tinh thần bất khuất, một binh chủng đã mang nặng trên vai danh dự, tổ quốc và trách nhiệm. Thật vậy, đêm nay, BĐQ, một lần nửa, đã biểu hiện cho mọi người biết rằng đây là một binh chủng oai hùng, dày dặn, và mang đầy nhiệt huyết khi thi hành sứ mạng trong rừng sâu nước độc, từ cao nguyên cho đến đồng bằng, và bao ngàn ngõ hẻm trên khắp bốn vùng chiến thuật.
Những tháng vừa qua, chúng tôi đã được gặp gỡ và tâm sự với nhiều CCB nên càng thêm kính phục những chiếc áo trận bạc màu sau bao nhiêu năm gian khổ, hiểm nguy và vào sanh ra tử của một đời binh nghiệp. Tôi tin rằng những thế hệ con em của chúng ta sau này sẽ luôn luôn kính phục sự hy sinh cao cả của quý vị và sẽ cảm nhận được thế nào là giá trị, thế nào là sức sống mảnh liệt trong lý tưởng tự do, thế nào là chân lý làm người và thế nào là tình yêu thương nhân loại trong niềm tin chân chính.
Chiến tranh ở bất kể thời đại nào đều để lại những nổi buồn và đau thương, vì đây là tâm trạng hiển nhiên của những người đã hy sinh rất nhiều trong cuộc đời. Những cảm giác này hầu như không có một khoảng thời gian nhất định nào để tự chúng có thể xóa đi được, nhưng chúng ta có thể nhận định lịch sử một cách khách quan và phân tách rõ ràng những diển biến trong hiện tại, để rồi những buồn phiền và đau thương không thể trở thành nhiều năm tiếc nuối.
Kính thưa quý vị, khi cứu sét về chiến tranh ở nhiều nơi trên thế giới, chúng ta có thể nhận thấy rằng chiến tranh đòi hỏi sự cân bằng của những phương diện cần thiết như chính trị quốc tế và liên hệ bang giao giữa các quốc gia. Chiến tranh như chúng ta hiểu cũng đòi hỏi sự phối hợp của nhiều lãnh vực khác nhau, chẳng hạn như ngoại giao, quốc phòng, kinh tế, thông tin, tài chánh, xã hội và pháp lý…v/v.
Còn khi nói đến quân đội của một quốc gia dưới nền dân chủ, chúng ta cũng nên hiểu rằng đây là một quân đội phi chính trị và phải được đặc dưới quyền chỉ huy của các cấp lãnh đạo dân sự.
Cho nên sau chiến tranh, khi nguyện vọng và lòng quyết tâm của một quân đội vẫn còn vương vấn, không có nghĩa là quân đội ấy đã không có những anh hùng và cũng không có nghĩa là quân đội ấy thiếu kém khả năng, cương quyết và sự dũng cảm.
Có một cặp vợ chồng kia đi vào một cửa tiệm để kiếm mua một cái bình trà nhân dịp đầu Xuân, đi qua đi lại, nhìn tới nhìn lui, thì bổng dưng có một cái bình trà lên tiếng và nói như thế này:
“anh chị ơ! anh chị mua tôi đi, tôi đáng giá lắm đó!” Trong lúc hai người đang im lặng xửng xờ nhìn nhau, thì cái bình trà này lại nói tiếp: “anh chị biết không, ngày xưa tôi là một miếng đất xét nằm giữa bải sình lầy đã bị tàn phá bởi chiến tranh, tôi thấy rất buồn cho số phận mình. Tôi đã không muốn ra đi vì phải xa đất mẹ quen thuộc, nhưng rồi có những bàn tay không màng gian nan và nguy hiểm và họ đã đem tôi ra khỏi vùng đất đầy bom đạn này.”
“trong lúc tôi còn đẫm ướt và dơ dáy, thì họ lại đặt tôi lên một cái bàn, xoay tôi vòng vòng và nắn bóp cho đến khi tôi trở thành cái dáng của một bình trà. Vì chưa hiểu được chuyện đời ra sao nên tôi thấy thật chóng mặt và bối rối, nhưng rồi dần dần tôi mới hiểu được sự nhẩn nhục và khổ cực của bao nhiêu người để mình có thể trở thành một khuôn mẫu mới và có giá trị.”
cái bình trà lại nói tiếp: “tôi tưởng cuộc đời đã được an lành từ đây, nhưng không ngờ vài hôm sau họ lại kéo tôi ra lấy cọ và sơn màu vẻ lên người tôi làm tôi thật ngứa ngáy và khó chịu. Rồi sau vài hôm nữa, họ lại cho tôi vào cái lò nung nóng, tôi rất bực bội vì hoàn cảnh không thích hợp, nhưng không ngờ rằng họ đã làm cho tôi cứng rắn hơn xưa.”
“lúc tôi được ra khỏi cái lò, tôi mới nhận thức rằng trải qua bao nhiêu hoàn cảnh khổ cực và khó khăn giờ đây miếng đất sét của tôi năm nào đã trở một cái bình trà với nhiều vẽ đẹp và có giá trị hơn xưa.”
Từ câu chuyện vừa kể ở trên, tôi nghĩ rằng dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, lớn lên ở Mỹ hoặc sinh ra tại đây, những chặng đường của miếng đất sét để được trở thành những bình trà hữu dụng với phẩm chất cao và màu sắc rực rở đều đã được nâng niu, che chở và sự hướng dẩn của quý vị từ bải chiến trường năm xưa cho đến đất nước Hoa Kỳ thân yêu của chúng ta ngày hôm nay.
Người xưa có nói “anh hùng tử, khí hùng bất tử” – quý chiến hữu BĐQ cũng như quý CCB đã ghi lại một lịch sử hào hùng của những người con gốc Việt cho đời đời noi gương và vẫn là những tấm gương luôn luôn soi sáng cho thế hệ của chúng tôi ngày nay cũng như những thế hệ trẻ sau này.
Chân thành cảm tạ toàn thể quý vị và xin trân trọng kính chào.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Trung Tá Tôn Thất Tuấn, Lục Quân Hoa Kỳ, hiện đang là Cố vấn Quân sự cho Nha Đông Á và Thái Bình Dương của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn. Những lời phát biểu trên đây là quan điểm và nhận định riêng của anh và không phản ảnh chính sách hoặc lập trường chính thức của Bộ Ngoại Giao, Bộ Quốc Phòng, hay chính phủ Hoa Kỳ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét