50 Năm Hành Trình Viễn Xứ
Việt Nam Đất Nước Quê Hương
Việt Tộc suốt bốn nghìn năm
Nam Trung Bắc đẹp từ trầm tích xưa
Đất ươm giống tốt bốn mùa
Màu cờ Tổ Quốc Việt Nam
Quang minh chứng tích từng trang sử hồng
Mẹ Âu Cơ - Cha Lạc Long
Khắc trong tâm tưởng giống giòng Văn Lang
Tổ Tiên chiến sử huy hoàng
Ngàn năm hùng khí mãi còn lưu danh
Từ Cà Mau đến Nam Quan
Đẹp tình sông núi Việt Nam muôn đời
Việt Nam Đất Nước Quê Hương
Bảo lưu trân trọng từng chương sử tình
Màu cờ Tổ Quốc lung linh
Mãi còn đẹp suốt hành trình Nhân Văn
Cao Nguyên
---
VIỆT NAM
Việt Nam đất nước ba miền
Cùng chung nguồn cội mẹ hiền Âu Cơ
Tổ Tiên xây dựng cơ đồ
Hiển linh hồn nước sắc cờ uy nghi
Cháu con gìn giữ bảo trì
Tổ Quốc Danh Dự vượt bi lụy đời
Không vì danh lợi nhất thời
Lãng quên Trách Nhiệm buông lơi nghĩa tình
Việt Nam truyền thống đẹp xinh
Vườn hoa chữ nghĩa lung linh sắc màu
Trí Tâm hòa hợp cùng nhau
Chăm sóc bảo quản trước sau vẹn toàn
Đất vui nhờ Nước dòng sông
Quanh năm tưới thấm ruộng đồng xanh tươi
Ngôn Ngữ đẹp nhất tình người
Đối nhân xử thế với lời nhã thanh.
Cao Nguyên
---
Tết Xa Quê---
Xuân NewYork, Xuân Paris… nắng có hồng lên
hay vẫn tuyết rơi trên bờ vai nhỏ
đường có thêm người vui Tết Việt Nam
Rượu, bánh, mứt… vừa mua từ Phố Chợ
vẫn nhạt mùi chăm chút của quê hương
lời mừng Xuân sao nghe chừng bỡ ngỡ
hương khói nồng mà mắt bạn rưng rưng
Nỗi xa xót của những người viễn xứ
vẫn u trầm trong tiếng nhạc Xuân rơi
càng nén nhớ, càng đau niềm cô lữ
thân quyến xa, bè bạn đâu rồi
Anh ở đây, đâu khác gì bên ấy
Tết của mình, đâu phải Tết người ta
nên vui được chút nào hay chút nấy
cứ xem như ta giữa Tết quê nhà
Rượu xứ lạ dẫu tình vơi độ ấm
cũng nâng ly – Mừng: chén Tết, chén Xuân
uống đi nhé, quên nỗi buồn đang thấm
giữa lòng người, giữa Tết – xa Quê Hương!
Cao Nguyên
Tổ Quốc Trong Tâm
Khi người lính già bước vào dĩ vãng
gởi những tâm thư theo bóng cờ vàng
nhắc nhở cháu con từng trang chiến sử
Gia tài cha ông chu toàn tâm huyết
Hậu Duệ Cộng Hòa tha thiết khắc ghi
Tổ Quốc trong tâm duy trì trách nhiệm
ân nghĩa Quê Hương ra sức bảo trì
Gìn giữ Cờ Vàng hồn thiêng Dân Tộc
suốt cuộc hành trình phục quốc vinh quang
thiết lập kỷ cương hòa bình độc lập
văn hóa bảo tồn truyền thống Văn Lang
Học lịch sử phải biết làm lịch sử
độc lập tự do không tự phát sinh
mà phải đổi bằng chính mình xương máu
vì non sông và Tổ Quốc Việt Nam
Khi Tổ Quốc gọi tên sẵn sàng đứng dậy
vui gì hơn làm người lính đi đầu
chiến đấu vì dân nghĩa tình nhân ái
dòng máu Lạc Hồng thắm mãi ngàn sau.
Cao Nguyên
---
Trường Ca Bi Tráng
Năm mươi năm - hơn mười nghìn đêm mất ngủ
không riêng tôi, riêng anh. Mà cả chúng ta
những người đã sinh từ năm mươi năm trước
Khi chân bước trên mìn, chông chưa hết mỏi
phải tiếp bước vào đời nghèo đói, lầm than
vì vận nước đã cưu mang, sao phải hối
chỉ tiếc ta sẽ chết bởi bàng hoàng
Bạn chém sau lưng, kẻ thù đâm trước ngực
những vết thương nhức nhối không ngừng
làm sao ngủ, khi trái tim vẫn thức
vui thế nào, nước mắt cứ rưng rưng
Khi rời nước - chạy qua rừng, vượt biển
đã mang theo hồn Tổ Quốc thiêng liêng
nặng ơn ai sau nghìn trùng đưa tiễn
nên mơ về chái bếp, lửa hồng reo
Nỗi nhớ mãi triền miên thức dậy
ngực ta đau, vết thương xoáy tận cùng
những tiếng thét hãi hùng còn mãi đấy
bạn bè ơi! xương máu của ta ơi
Vỡ tất cả dưới khung trời huyền thoại
Việt Nam ơi! Tổ Quốc chúng ta ơi!
hồn chết điếng khi tầm tay vói tới
chạm giữa hư không, dòng máu Lạc Hồng
Người hỏi ta, ta hỏi người - bối rối
đường nào đi đến bác ái, hoà bình
nửa thế kỷ ra đi từ rất vội
đến được bờ, mòn mỏi cả lòng tin
Triệu ngựời chết vì những lời phản bội
bao nhiêu triệu lòng đau, bởi những hoài nghi
xin lịch sử đừng bao giờ nói dối
về nhiệt tình từ mỗi cuộc ra đi
Khi phải chết vì kẻ thù trước mặt
ta mỉm cười, đã vì nước hy sinh
nếu phải chết vì kẻ thù dấu mặt
hồn ta đau, theo vết mực di ngôn
Hội chứng Việt Nam chưa ngừng rỉ máu
viết trường ca, con cháu tiếp cha, ông
giữa bi tráng, trong đau thương, yêu dấu
bút vung lên, theo hồn của non sông!
Cao Nguyên
---
Thành Phố Mẹ
Cali có Little Sài Gòn
Paris có Sài Gòn Phố không em?
mà dẫu có một Sài Gòn ở đó
cũng chỉ là thành phố mượn tên
để mỗi lần gọi lên là nhớ
Sài Gòn - thành phố Mẹ phía bên kia
(bên tuổi trẻ đã buồn chia máu lệ
bên niềm vui chỉ để kể người nghe
vui như lá me bay trong chiều mưa tháng Hạ
có phượng hồng cài mái tóc yêu thương!)
ôi nỗi nhớ viết sao vừa giấy mực
khi tim ta thổn thức nhớ Sài Gòn!
Chừ em bước trên một thành phố mới
có những con đường mang tiếng nói Việt Nam
(những con đường cũng chỉ là khuôn mặt
tình những con đường ở trên đỉnh hồn ta!)
Em hãy nhớ, thành phố mình đang sống
cũng chỉ là một góc cuộc đời qua
ngày luyến nhớ Paris, Cali, Newyork
có bằng đêm em khóc nhớ Sài Gòn?
thành phố Mẹ chúng ta bên kia biển
những con đường Nguyễn Huệ, Hùng Vương
những tên gọi Bạch Đằng, Bến Nghé...
giữa đời ta là cả một trời thương!
Sài Gòn đó, Sài Gòn bên kia biển
không phải một thời, mà mãi ngàn đời
trong tim người, Hòn Ngọc Viễn Đông
trong Việt Nam, Sài Gòn bất diệt!
Cao Nguyên
---
Việt Nam Trong Giấc Mơ Tôi
Việt Nam ơi! Việt Nam ơi!
Mẹ còn mớm sữa ru đời con không
đêm con mơ: sông núi hồng
cha nghiêng vai gánh cánh đồng lúa xanh
nắng chiều vàng rực mái tranh
gạo khoe hạt trắng, mừng anh chị về
tiếng hò chạy dọc chân đê
gàu giai đón mạch sơn khê nước chờ
tay con, lau sậy làm cờ
tựa lưng bia đá đợi giờ ngựa bay
hốt nhiên lửa ngập chân mây
Trường Sơn rụi cháy, khói đầy áng thư
rùng mình, mơ chết sững người
Việt Nam đâu hỡi! Mẹ ơi! con buồn
thơ yên lặng, khóc giữa hồn
chờ mai mơ được giữa rừng núi ca!
Cao Nguyên
@