Thành Phố Mẹ Cali có Little Sài Gòn
Paris có Sài Gòn Phố không em?
mà dẫu có một Sài Gòn ở đó
cũng chỉ là thành phố mượn tên
để mỗi lần gọi lên là nhớ
Sài Gòn - thành phố Mẹ phía bên kia
(bên tuổi trẻ đã buồn chia máu lệ
bên niềm vui chỉ để kể người nghe
vui như lá me bay trong chiều mưa tháng Hạ
có phượng hồng cài mái tóc yêu thương!)
ôi nỗi nhớ viết sao vừa giấy mực
khi tim ta thổn thức nhớ Sài Gòn!
Chừ em bước trên một thành phố mới
có những con đường mang tiếng nói Việt Nam
(những con đường cũng chỉ là khuôn mặt
tình những con đường ở trên đỉnh hồn ta!)
Em hãy nhớ, thành phố mình đang sống
cũng chỉ là một góc cuộc đời qua
ngày luyến nhớ Paris, Cali, Newyork
có bằng đêm em khóc nhớ Sài Gòn?
thành phố Mẹ chúng ta bên kia biển
những con đường Nguyễn Huệ, Hùng Vương
những tên gọi Bạch Đằng, Bến Nghé...
giữa đời ta là cả một trời thương!
Sài Gòn đó, Sài Gòn bên kia biển
không phải một thời, mà mãi ngàn đời
trong tim người, Hòn Ngọc Viễn Đông
trong Việt Nam, Sài Gòn bất diệt!
Cao Nguyên
---
Việt Nam Trong Giấc Mơ Tôi
Việt Nam ơi! Việt Nam ơi!
Mẹ còn mớm sữa ru đời con không
đêm con mơ: sông núi hồng
cha nghiêng vai gánh cánh đồng lúa xanh
nắng chiều vàng rực mái tranh
gạo khoe hạt trắng, mừng anh chị về
tiếng hò chạy dọc chân đê
gàu giai đón mạch sơn khê nước chờ
tay con, lau sậy làm cờ
tựa lưng bia đá đợi giờ ngựa bay
hốt nhiên lửa ngập chân mây
Trường Sơn rụi cháy, khói đầy áng thư
rùng mình, mơ chết sững người
Việt Nam đâu hỡi! Mẹ ơi! con buồn
thơ yên lặng, khóc giữa hồn
chờ mai mơ được giữa rừng núi ca!