TIẾC THƯƠNG
Em Sài Gòn đẹp nhất về đêm
Tiếng hoa rơi, nhạc lắng, mây chìm
Nét môi duyên nụ cười huyễn hoặc
Phút chốc trần gian vội lãng quên…!
Những con đường ngày đó còn không?
Nắng mênh mông sưởi ấm cõi lòng
Tiếng guốc xưa còn gõ nhịp đều
Tà ai bay theo tháng ngày…
Ta thương Em tàn hơi thở cuối
Ta nhớ Em trọn kiếp lưu đày
Ngày xa thành phố xanh xao nhớ
Anh mất Em rồi ta tiếc thương…!
Em Sài Gòn đẹp lắm người ơi!
Đón đưa nhau từng cơn mưa bụi
Gió thu sang hơi thở dịu dàng
Anh mất Em rồi ta tiếc thương…!
Hoàng Ngọc Ẩn
Sài Gòn từ ấy đến giờ
Chỉ còn được mấy cuộc chờ để đau!
( Cao Nguyên )