Thứ Bảy, 30 tháng 1, 2016

Thành Phố Mẹ


Thành Phố Mẹ 

Ơi Sài Gòn! Tiếng gọi trầm lắng trong mạch triều âm vỗ hai bờ Đông – Tây biển Thái Bình xanh thẩm.

Sài Gòn đâu đó trong tiếng gọi - Hôm qua, mới đó, tức thời... Nghe gọi từ phone, từ Radio, từ TV... từ nơi những con phố có người Việt lưu vong!
Gọi như nỗi niềm thương nhớ, gọi như một sự khắc khoải trên dấu ấn của một phận người bị tách ra khỏi quê hương mình:

Bẵng thật lâu hơn phần tư thế kỷ
sống ở đâu cũng nghĩ đến Sài Gòn
thế mới biết tấm lòng người viễn xứ
còn thiết tha lời guốc mộc âm vang
...

Hơn thế, vào mỗi cuối mùa Đông quê người, sự nôn nao về quê mình mùa Xuân . Một chữ “TẾT” mở ra biết bao là kỷ niệm của từng khoảng thời gian mà mỗi người Việt đã sống trong thành phố đó .

Lịch sử Sài Gòn có sau Hà Nội, Huế ... Nhưng với tôi, Sài gòn là cái nôi không chỉ ru tôi lớn mà còn là cái nôi của một nền văn hóa nhân bản ru cái tâm của người Miền Nam luôn nồng ấm qua tấm lòng ngôn ngữ và giọng nói đặc trưng của người Sài Gòn .

Ôi tôi đi giữa bồi hồi
một khung trời nhớ đã đời giữa tâm
như người tình cũ bao năm
tưởng như biệt giữa thăng trầm, còn vương ...

Phải, tôi mãi vương lụy tình xưa với Sài Gòn. Nên tôi đã viết rất nhiều về Sài Gòn, gom lại những bài viết với chủ đề “Thành Phố Mẹ”.

Trong bối cảnh trước thềm năm mới 2016,  mời quí thân hữu và các bạn xa gần  xem  bài thơ “Thành Phố Mẹ”, kèm theo bản dịch Anh Ngữ "The Motherland City" mà người dịch gởi tặng tôi hôm nay như một món quà Xuân .

Cảm ơn những tấm lòng luôn hướng về Thành Phố Mẹ - Sài Gòn .

Trân trọng
Cao Nguyên
Washington.DC - 02/01/2016

@

Thành Phố Mẹ 

Cali có Little Sài Gòn
Paris có Sài Gòn Phố không em?
mà dẫu có một Sài Gòn ở đó
cũng chỉ là thành phố mượn tên

để mỗi lần gọi lên là nhớ
Sài Gòn - thành phố Mẹ phía bên kia
(bên tuổi trẻ đã buồn chia máu lệ
bên niềm vui chỉ để kể người nghe

vui như lá me bay trong chiều mưa tháng Hạ
có phượng hồng cài mái tóc yêu thương!)
ôi nỗi nhớ viết sao vừa giấy mực
khi tim ta thổn thức nhớ Sài Gòn!

Chừ em bước trên một thành phố mới
có những con đường mang tiếng nói Việt Nam
(những con đường cũng chỉ là khuôn mặt
tình những con đường ở trên đỉnh hồn ta!)

Em hãy nhớ, thành phố mình đang sống
cũng chỉ là một góc cuộc đời qua
ngày luyến nhớ Paris, Cali, Newyork
có bằng đêm em khóc nhớ Sài Gòn?

thành phố Mẹ chúng ta bên kia biển
những con đường Nguyễn Huệ, Hùng Vương
những tên gọi Bạch Đằng, Bến Nghé...
giữa đời ta là cả một trời thương !

Sài Gòn đó, Sài Gòn bên kia biển
không phải một thời, mà mãi ngàn đời
trong tim người, Hòn Ngọc Viễn Đông
trong Việt Nam, Sài Gòn bất diệt!

Cao Nguyên

@@

The Motherland City 

There is a Little Saigon in Cali
Is there a Saigon City in Paris?
Even if Little Saigon is the name to know
It’s only a name just borrowed.

Any times, we say the word “Saigon”
Our mind keeps dreaming back
To Saigon – The Motherland City across the sea
(where blood and tears once filled our young hearts
yet some little joys I can tell you

Joy was to watch tamarind leaves flying in the rainy summer afternoon
Joy was to see flamboyant flowers decorating the lovely stream hair)
Oh! How could I write our nostalgia
While my heart was sobbing the memory of Saigon!

You’re now walking in the new city
Where Vietnamese voices fill up the roads
(People faces are all you can see
but true love for Saigon is hidden in our souls)

Please do know, the city in which we are living
Is just a part of our past lives.
Your love for Paris, Cali, New York in day times
Can never measure up to your longing and crying for Saigon at nights.

The Motherland City across the sea
with Nguyen Hue Avenue, Hung Vuong Street
with places named Bach Dang, Ben Nghe …
is our heavenly love deep in our hearts.

That Saigon, the Saigon beyond the sea
lives not only one times but forever
in our hearts, the Pearl of the Far East
in Vietnam, the immortal Saigon !

Việt Nguyên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét